Cút ngay! Đại sắc lang [Chương 8.2]

Chúc các ss 93-ers thi tốt!!!

Chương 8.2

Edit: xuxu

Beta: Bi

Máy tính trên bàn truyền đến tín hiệu, Đinh Vũ ngồi trước bàn biết thợ săn ưng – Trầm Nghị đang gọi đến, hắn mở mật mã, một ô đối thoại xuất hiện.

“Con mồi của sói lại bị chạy mất?”

Câu hỏi đi thẳng vào vấn đề khiến lông mày Đinh Vũ nhíu lại, hắn nhanh chóng gõ một dòng chữ rồi ấn enter.

“Sao cậu biết?”

“Tìm hiểu từ hồ sơ ghi chép của cảnh sát, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Thợ săn sói bên này trầm mặc tầm 5 giây mới khôi phục lại.

“Không có gì, đừng tò mò chuyện người khác.”

Mỗi chữ gõ vào đều chứa đầy mùi thuốc súng.

“Không khéo cậu lại phải nhờ đến tôi ấy chứ. Công phu cô gái họ Đường kia thật thâm hậu, bây giờ “hổ” vẫn còn chưa xuống giường được.”

Nhìn câu cuối cùng, khóe miệng Đinh Vũ khẽ cong lên.

“Đừng cười thầm, “hổ” muốn tôi chuyển lời tới cậu, hắn nói: ‘Gửi lời hỏi thăm cậu’ Tôi chỉ chuyển lời lại thôi nhé. Hơn nữa, lần này lại để Mai Côi Chi Lang chạy thoát, tôi đoán là do Đường Tâm Nhu gây ra phải không? Cô ấy đúng là khắc tinh của cậu.”

Thợ săn sói ở bên này lại trầm ngâm lần nữa, Trầm Nghị thật thần thông quảng đại, việc công, việc tư, chính sự, khứu sự [1], việc nhà đều không lừa nổi hắn.

“Tôi biết cậu đang chửi bậy. Đừng tức giận, tôi cho cậu một tin tốt về Mai Côi Chi Lang.”

Ánh mắt chữ “T” sáng lấp lánh như tuyết, nhanh chóng gõ bàn phím.

“Nói đi!”

“Tôi vừa chặn một cuộc gọi di động, nội dung vừa đúng nói về kẻ lưu manh xâm nhập nhà hai người đêm qua. Tôi đã tra ra nơi gọi, tên này chắc chắn có liên quan đến Mai Côi Chi Lang, đây là văn kiện mật về cuộc nói chuyện của bọn chúng.”

“Cám ơn.”

“Không cần khách khí, nhóc con, hôn tôi một cái là được rồi.”

!!!

“Đừng nói qua máy tính như vậy chứ, BYE.”

Cuộc nói chuyện chấm dứt bằng một loạt nụ hôn của nhân vật hoạt hình nam kèm theo làm lễ vật.

Đinh Vũ mắng một tiếng nhưng mắng như thế nào cũng vô dụng vì máy tính kia đã ngắt kết nối.

Có tin tình báo của “ưng” hỗ trợ, bước kế tiếp hắn sẽ phát huy năng lực lần theo dấu vết của mình. Nhập mật khẩu, mở văn kiện mật ra, nhớ kĩ nội dung, rồi lập tức xóa sạch toàn bộ không lưu lại bất cứ dấu vết gì.

Trải qua chuyện vừa rồi, chắc chắn Mai Côi Chi Lang sẽ cảnh giác, tuyệt đối không chui đầu vào lưới lần nữa nên hắn phải chủ động ra tay. Dựa vào tình hình hiện nay, cảnh sát vẫn chưa có thông tin về Mai Côi Chi Lang nên về mặt này hắn có ưu thế hơn.

“Vũ…” Ngoài cửa, nửa cái đầu nhô vào lộ ra đôi mắt to, Tâm Nhu cười hì hì, vẻ mặt như muốn nói: Vô sự không đăng tam bảo điện[2].

“Chuyện gì?”

“Cô nói tôi mặc như vậy có đẹp không?”

Đường Tâm Nhu e lệ đi vào, suốt một giờ đồng hồ cô đã cẩn thận trang điểm thật xinh đẹp cho hắn xem.

Hai mắt Đinh Vũ hiện lên vẻ ngạc nhiên, sáng ngời không dám tin.

Bình thường cô luôn mặc áo phông quần dài, tóc thì tùy tiện dùng cặp cố định buộc thành đuôi ngựa, nhưng giờ mái tóc thả xuống thành kiểu đầu công chúa thanh lịch, người mặc một bộ vest hồng phấn không tay.

Áo được thiết kế không tay khiến cho cánh tay trắng nõn không tỳ vết lộ ra, kết hợp với bộ váy hết sức hài hòa làm nổi bật dáng người yểu điệu của cô, toàn bộ các đường cong xinh đẹp được phơi bày.

Cô từ một cô bé cẩu thả mờ nhạt lột xác thành thục nữ yểu điệu

Cô đi tới trước mặt hắn, dạo qua một vòng, bày ra bộ dáng thục nữ.

“Đẹp không?” Cô vừa thẹn vừa chờ mong hỏi.

“Rất đẹp.” Hắn chậm rãi nói, cố gắng che giấu đôi mắt nóng rực đang nhìn cô chằm chằm.

Được khen ngợi làm cho Đường Tâm Nhu vô cùng vui vẻ. Tuy cô thiết kế trang phục nhưng không chú trọng ăn mặc giống như những nhà thiết kế khác. Không biết đã bao nhiêu năm không mặc váy, thứ nhất là do cô ngại phiền toái, hai là cô dễ bị đàn ông quấy rầy. Vì tự bảo vệ mình nên cô dần hình thành thói quen, bây giờ đột nhiên lại mặc váy thật sự cảm thấy không quen!

Cùng là con gái nên cô mặc cho Đinh Vũ xem vì muốn hỏi ý kiến của cô ấy.

“Tôi mặc như vậy có khoa trương quá không? Váy liệu có ngắn quá không? Bả vai có lộ quá không?” Cô ngần ngừ hỏi, thỉnh thoảng lại dò xét trang phục của mình.

Đinh Vũ còn thấy váy không đủ ngắn ấy chứ. Cô không biết bản thân mình quyến rũ thế nào đâu, toàn thân hắn giờ nóng như lửa đốt, cô muốn hại hắn tối nay không ngủ được sao?

“Cô mặc váy rất hợp. Tôi tuyệt đối không nói quá đâu, thực sự rất đẹp.” Hắn nói ra những lời tự đáy lòng, thu hết hình ảnh xinh đẹp của cô vào tận đáy mắt.

Tuy Đinh Vũ nói như vậy nhưng Tâm Nhu vẫn không tin tưởng lắm bởi cùng Đinh Vũ đứng một chỗ, cô gái nào cũng trở nên kém xinh đẹp hơn.

“Mặt tôi trang điểm có được không? Có đậm quá không?”

“Rất vừa, cô không trang điểm cũng đẹp, đeo thêm đồ trang sức thanh nhã càng thêm nữ tính, ngay cả tôi nhìn cũng ngẩn người.”

Tâm Nhu khanh khách cười: “Tôi sao có thể so với cô chứ? Cô mới xinh đẹp còn tôi chỉ có thể gọi là đáng yêu.”

“Không phải. Thật sự rất đẹp làm cho người ta không rời mắt được, hại tôi không nhịn được muốn chiếm làm của riêng.” Hắn ôm cô nói chuyện, ánh mắt và vẻ mặt giống như thật sự muốn ăn cô.

Tâm Nhu cười không ngừng, cho rằng cô ấy đang đùa mình, phần eo bị tay cô ôm rất nhột.

“Tôi rất sợ nhột, mau buông ra.”

“Không buông.” Hắn xấu xa càng ôm cô chặt hơn.

“Vũ… Cô làm nhăn quần áo của tôi rồi, người khác mà nhìn thấy sẽ tưởng chúng ta bị les đó.”

“Nếu tôi không phải là phụ nữ mà là đàn ông thì cô có muốn gả cho tôi không? Hả?”

“Làm sao có thể như thế được!”

“Cô không nói thì tôi không cho cô đi.”

Tâm Nhu bị hắn ôm thật sự rất nhột bất đắc dĩ đành thuận theo hắn.

“Được, nếu cô biến thành đàn ông thì tôi nhất định sẽ gả cho cô.”

Cô chỉ nói chơi, hoàn toàn không chú ý đến ánh mắt rực lửa của Đinh Vũ.

“Một lời đã định.”

“Được, một lời đã định.”

Nụ cười giảo hoạt cong lên trên khóe miệng của sói, không hứa thì thôi chứ một khi đã hứa hẹn thì tựa như đóng dấu, cả đời này đừng hòng thay đổi.

“Bây giờ có thể buông tôi ra rồi chứ?”

Tâm Nhu năn nỉ: “Tôi phải rời nhà ngay, nếucô còn không buông là không kịp nữa đâu.”

“Đi đâu?”

“Tôi có hẹn với Dịch Phàm.”

Đinh Vũ sửng sốt, sắc mặt đã thoáng âm u:

“Cô ra ngoài cùng anh ta à?”

Tâm Nhu không phát hiện ra điểm khác thường của hắn mà mơ màng chìm đắm trong niềm hy vọng vui sướng.

“Hôm nay có một show diễn thời trang mà Dịch Phàm là khách quý, anh ấy nói muốn đưa tôi đi xem cùng, nhân tiện giới thiệu tôi với một số người có tiếng tăm trong giới thời trang, tôi rất thích!”

“Cô thích Thi Dịch Phàm?” Ngữ khí nghe có vẻ ôn hòa nhưng giọng nói lại ẩn chứa nguy hiểm.

Đột nhiên bị hỏi như vậy, Đường Tâm Nhu đỏ mặt, vỗ vỗ hai má.

“Ưm, Dịch Phàm thoạt nhìn là một người dịu dàng, chững chạc, anh ấy không giống với những nam sinh tôi gặp trước đây. Hơn nữa…”

Vẻ mặt của hắn càng khó coi: “Hơn nữa cái gì?”

“Anh ấy là bạn tốt của anh ba nên sẽ không gạt tôi.”

Đinh Vũ không nén nổi căm tức, đây là logic quái quỷ gì! Đàn ông muốn gạt đàn bà thì còn phân biệt đối tượng là ai sao? Người ta đối với cô hơi tốt một chút, cô liền hoàn toàn tin tưởng người ta. Nghĩ đến là muốn bốc hỏa.

“Bởi vậy cho nên cô thích hắn?” Hắn cực kỳ để ý, hắn không cho phép cô thích người khác.

“Tôi cũng rất thích anh ấy vì anh ấy chính là đối tượng tôi thầm mến mộ ngày xưa! Nhưng mà không biết ấn tượng của người ta với tôi ra sao? Hơn nữa nhiều năm không gặp như vậy không biết tính cách còn hợp nữa không, tuy nhiên anh ấy nói thích tài năng của tôi làm tôi rất vui! Hì hì.”

Thi Dịch Phàm sắp xếp cho Tâm Nhu thử việc ba tháng ở công ty chẳng qua chỉ là cái cớ để tiếp cận cô, Đinh Vũ sớm đã nhìn thấu rắp tâm của người đàn ông đó, chỉ có cô gái chậm chạp này mới một mực cho rằng người ta thực sự coi trọng thiết kế của mình. Thật dễ bị lừa!

Giờ phút này hắn như bị lửa thiêu đốt, cả người tản ra mùi vị gió thổi mưa giông trước cơn bão, hơi thở nguy hiểm chất đầy bụng nhưng lại không thể tổn thương cô. Hắn ép mình rời đi, tức giận cầm lấy cái chén thủy tinh trên bàn, dùng lực, cái chén trong tay nháy mắt đã hóa thành nhiều mảnh nhỏ.


[1] : Khứu sự: là chuyện làm người ta xấu hổ.

[2] : Vô sự không đăng Tam Bảo điện: Không có chuyện gì thì không đến điện Tam Bảo, ý là: Không có việc gì thì không đến tìm.

Bi sẽ gửi tặng ebook cho 4 bạn dưới đây nhé xD~:

That_la_nhat: the_fact_is_best@yahoo.com.vn

Vitcon06: vitcondethuong_08@yahoo.com.vn

Phong Xảo Lạc: sweet_forever_98@yahoo.com

Nàng phỉn: quynhphuong_only@yahoo.com

Và cả các ss 93-ers nữa 😉

Em sẽ gửi cho các bạn và các ss trong hôm nay 😀

18 thoughts on “Cút ngay! Đại sắc lang [Chương 8.2]

Gửi phản hồi cho nữ nhân Hủy trả lời